Chỉ cần không chết, liền còn hy vọng.
Vạn Đông Lưu đường đường nam nhi, không hiểu sao lại thấy cay sống mũi, khàn giọng nói: "Ân tình của Triệu huynh, Vạn mỗ khắc cốt ghi tâm."
Triệu Trường Hà lắc đầu, chỉ nói: "Chúng ta là bằng hữu."
Vạn Đông Lưu há miệng nhưng không nói gì.
Triệu Trường Hà tay run run, lấy từ trong nhẫn ra một viên thuốc nuốt vào, hiển nhiên vừa rồi đã tiêu hao quá nhiều sức lực. Điều tức một lúc lâu, mới khàn giọng nói: "Chuyện Giang Hoài, Tam Nương ở lại tọa trấn một thời gian được không?"
Tam Nương hỏi: "Chàng định làm gì?"
"Ta không rõ tình hình nơi đây, ở lại cũng không giúp được gì nhiều, nàng mới là người nên ở lại…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play