"Ta có ý này."
Triệu Trường Hà vuốt cằm: "Chỉ là danh dự của ngươi coi như mất hết."
Thôi Nguyên Ương ngạc nhiên hỏi: "Ý gì?"
"Chúng ta không đi Thanh Hà, mà đi ngược lại, ví dụ như đi ngắm mưa bụi Giang Nam, ngắm cảnh sắc Mạc Bắc, ngay cả ta cũng không biết sẽ đi đâu, bọn họ làm sao mà tìm được chúng ta? Đợi đến khi người nhà ngươi biết được tung tích của ngươi, nói không chừng đã nửa năm, một năm trôi qua, trong đầu bọn họ có lẽ đến tên cháu ngoại cũng đã nghĩ xong, cả thiên hạ cũng đã biết…"
Thôi Nguyên Ương há hốc mồm, không biết nên trả lời thế nào.
Triệu Trường Hà dựa người vào vách động, nhắm mắt nghỉ ngơi: "Còn một phương án khác, nhanh gọn hơn, là bây giờ chúng ta ngày đêm đi liên tục chạy về Thanh Hà. Việc treo thưởng mới bắt đầu, người biết cũng không nhiều, khả năng thực sự có người bố trí thiên la địa võng để chặn ngươi là không cao, nói cách khác nếu muốn về thì phải nhanh, phải đến Thanh Hà trước khi đám người hám lợi hành động."
…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT