Tiếng cười càng về sau càng lớn, như tiếng cười điên loạn, vang vọng khắp mái nhà.
Thôi Nguyên Ương đáng thương nắm chặt vạt áo Triệu Trường Hà, đầu gần như rúc vào trong ngực hắn.
Triệu Trường Hà cuối cùng cũng hỏi: "Không dám hỏi quý danh các hạ là..."
Tiếng cười của người nọ dần tắt, khuôn mặt lại trở nên vô cảm như người chết: "Hàn Vô Bệnh."
Người nào mà tự giới thiệu đơn giản như vậy, thường là người rất nổi tiếng. Bây giờ Triệu Trường Hà ra ngoài chỉ cần nói tên, người khác đều biết hắn là ai, dù sao trên đời này ai mà chưa từng đọc Loạn Thế Thư, lên bảng một lần là nổi tiếng thiên hạ, dù chỉ là hạng 250.
Người này dám giới thiệu như vậy mà không sợ bị chê cười, hiển nhiên cũng là nhân vật có máu mặt.
Hàn Vô Bệnh, hạng 87 trên bảng Tiềm Long, cao hơn Triệu Trường Hà một chút. Tu vi cũng cao hơn một chút, hắn là Huyền Quan tứ trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT