Thôi Nguyên Ung nhìn ánh mắt Triệu Trường Hà, không rõ lời này của hắn là tán thành phán đoán của mình, hay chỉ là nói đùa cho qua chuyện. Thôi Nguyên Ung không tìm hiểu sâu, chỉ cười cười: "Phong tục này không chỉ có ở thế gia, mà rất nhiều sơn trại còn thịnh hành hơn, có lẽ Triệu trại chủ khá quen thuộc."
Triệu Trường Hà: "...Cỏ."
Thôi Nguyên Ung cuối cùng cũng bưng chén rượu lên, nói: "Lần đầu gặp mặt, tại hạ Thôi Nguyên Ung."
"Rất hân hạnh."
Triệu Trường Hà cũng nâng chén cụng ly, tỏ vẻ thật ra là hữu hảo.
Lúc trước còn định nhờ Nhạc Hồng Linh giới thiệu, hắn cũng không muốn căng thẳng với ai. Những thế gia này liên quan đến đường lui giả hoàng tử của hắn hiện tại, cũng liên quan đến việc giải mã bối cảnh thế giới này, hắn vẫn hy vọng có thể trò chuyện tử tế.
Hơn nữa tên này hình như cũng không đáng ghét. Trận chiến với Nhạc Hồng Linh, điểm đến là dừng, đều có ý tứ tương tự, sau đó cho rằng Nhạc Hồng Linh bị đạo tặc bắt cóc, còn bị thương mà đến cứu, cũng không hề tuyên dương khắp nơi ả áp trại phu nhân kia chính là Nhạc Hồng Linh. Cho đến giờ, ấn tượng của Triệu Trường Hà về hắn khá tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play