Sau khi nghe Chung Đỉnh miêu tả, Kim Ngọc Dung đột nhiên nổi giận: “Yến Văn Hoài này thế mà thật hung ác, không ăn được thịt heo là cũng không muốn người khác ăn!”
Đan Tử Trạc gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy.”
Chung Đỉnh: “...”
Trọng tâm lệch lạc của hai đồ đệ không phải là lời dạy của ông, mà chắc chắn còn không liên quan gì đến ông.
“Có sự tương đồng nào giữa chất độc này và hai loại độc không? Người có thể chắc chắn rằng chúng là cùng một nguồn độc không?” Sau cơn giận, Kim Ngọc Dung nhớ lại mục đích chính của lần hành động này.
Nghe được câu hỏi, lông mày Chung Đỉnh càng nhíu chặt hơn: “Hai loại độc này quả thật đến từ cùng một mạch, nhưng loại độc này đã xuất hiện ở đại lục hai trăm năm trước, là do kẻ phản bội Cổ Độc Tông luyện chế. Về sau hắn ta gần như dùng sức mạnh của chính mình để tiêu diệt Cổ Độc Tông. Tên của kẻ đó là Vu Độc, bởi vì hắn ta tu luyện ra một loại độc có chức năng độc hại vượt xa Cổ độc, chạm vào cấm kỵ của Cổ Độc Tông. Sau khi bị khai trừ khỏi môn phái thì bị môn phái đuổi giết, nói rằng đó là để diệt trừ phiền phức, nhưng trên thực tế, mọi người đều biết đó là vì món đồ trong tay hắn ta...”
Lịch sử hỗn loạn và đẫm máu này hiển nhiên Đan Tử Trạc và Kim Ngọc Dung không biết, thậm chí hầu hết mọi người trên đại lục này cũng chưa từng nghe nói qua. Bởi vì ảnh hưởng đáng sợ do tu sĩ gọi là Vu Độc lúc đó gây ra quá lớn, hơn nữa sau khi Vu Độc ngã xuống, sự việc cũng dần phai nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play