Nói rồi, nàng cầm một cây đại mao bút, viết xuống ba chữ: Anh Quỳnh Lâu.
Anh Quỳnh Lâu nhướng mày, lần đầu tiên thấy người khác viết tên của hắn.
Chữ Hoàng hậu không quá thanh tú, hơi có nét nhọn, nhìn ra được không tính là thập phần xuất chúng, nhưng thần vận bên trong chữ lại rất diệu.
Người xưa đôi khi dùng bút mực đưa tình, truyền đạt không chỉ ý tứ giữa những hàng chữ, còn có bản thân con chữ.
Đôi khi một thiên tự, có thể thông qua chính mình bộc lộ tình ý. Đó chính là tự ý.
Giống như kiếm khách nói kiếm ý, cầm sư nói cầm ý.
Đó là một loại huyền diệu cảnh giới chỉ có thể lĩnh hội mà không thể diễn đạt bằng lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT