"Được, lát nữa ngươi cứ ở lại là được." Vô Miên mỉm cười.
Hồ mỹ nhân liếc nhìn Lâm bảo lâm rồi lại nói: "Lâm bảo lâm đến nay vẫn chỉ là bảo lâm, những muội muội mới vào cung vị phân đều cao hơn ngươi đấy."
Lâm bảo lâm trừng mắt liếc nàng một cái: "Ta không được sủng là do ta không có bản lĩnh, vị phân thấp thì thấp, cũng không phải chuyện gì to tát."
"Thật là hiếm có Lâm muội muội có tâm cảnh tốt như vậy." Dương tiệp dư cười khen một câu.
Mọi người hàn huyên không sai biệt lắm, Vô Miên nói: "Cũng không có gì khác, Lý lương nghi có thai, mọi người đều nên chiếu cố chút. Tranh sủng hay hiếu chiến cũng được, là người thì không thể không có những tiểu tâm tư đó, chỉ là nhớ kỹ đừng làm tổn thương đến con vua, nếu không hậu quả tự mình gánh chịu. Tất cả về đi."
Mọi người đứng dậy cáo lui.
Đồ thêu của Lâm bảo lâm quả thật không tệ, nàng hăm hở đưa cho Vô Miên xem, Vô Miên nghiêm túc khen ngợi.
"Nương nương, Kim Ba bọn họ nói đang nung tro, ngài đi xem không?" Phi Nhứ hỏi.
Vô Miên liền kéo Lâm bảo lâm đi: "Đi xem một chút."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play