Sau cái chết của Lý thị, Tam hoàng tử cuối cùng cũng ngã bệnh. Sự kinh hãi và đau buồn kết hợp lại, dù sao hắn cũng chỉ mới bảy tuổi, ngã bệnh cũng không có gì lạ.
Vô Miên đương nhiên sẽ không tỏ ra quá quan tâm đến hắn nữa, nếu nàng lúc này còn tỏ vẻ quan tâm đầy đủ, thì sẽ quá giả tạo. Cho nên khi chuyện này truyền đến tai Hoàng hậu, Hoàng hậu chỉ nói một câu: “Kêu thái y nỗ lực chữa trị.”
Bệnh của Tam hoàng tử khá nghiêm trọng, sốt cao toàn thân, lúc thì gọi mẫu phi lúc thì gọi bà vú. Thái y đương nhiên không dám lơ là, dù sao cũng là hoàng tử, Bệ hạ không thích nhưng vẫn là hoàng tử. Hắn có thể thờ ơ đối xử, nhưng nếu vì thái y mà xảy ra vấn đề khiến Tam hoàng tử không qua khỏi, thì…
Anh Quỳnh Lâu cũng không bỏ mặc, hắn cũng bảo thái y chữa trị tử tế, và sai Lữ Trung đi thăm vài lần. Lữ Trung trong lòng thực sự phiền chán hai mẹ con này, vì bọn họ mà trong khoảng thời gian này, Lữ trung quan thực sự muốn chạy đứt chân. Bệ hạ quen dùng Lữ Trung nhất, cho nên hắn đi theo Bệ hạ là nhiều nhất, thế mà đã đủ bận rồi, kết quả những lúc này lại phải chạy khắp cung, thật là tạo nghiệt mà.
Vô Miên đưa Ngọc Châu Nhi đi thỉnh an Thái hậu khi đã là cuối tháng 9. Nàng cũng “bệnh” một thời gian. Thai phụ mà, bệnh cũng không thể uống thuốc, tự nhiên là không tiện đi thỉnh an Thái hậu.
Trong Di Ninh Cung, Thái hậu vẫy tay với Ngọc Châu Nhi: “Lại đây, đến chỗ tổ mẫu đây.”
Ngọc Châu Nhi đi qua: “Cung thỉnh hoàng tổ mẫu an.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play