"Này... Cái này có được không?" Tiền thị do dự.
"Được chứ, Tôn gia là thanh lưu, chỉ là đến đời Tôn đại nhân này, con cháu bên dưới không có ai tranh đua. Hai con trai ông ấy đều văn không được võ không xong, Tôn gia lại đơn bạc, trong tộc cũng không có người nào. Con nói thật, người ta để mắt đến con nhà mình, chẳng phải là vì con là Hoàng hậu, tương lai có thể có con nối dõi? Nếu cái tâm tư này vẫn còn, nhà mình đổi một đứa con cũng vậy. Nếu hiện giờ người ta không kết thân với mình, nhà mình cố nhiên đắc tội người ta, nhà người ta cũng thật mất mặt. Nhà người ta sẽ không không đồng ý đâu. Chỉ là ngài phải bảo tổ phụ phụ thân khi đến đó hạ mình xuống."
"Này, này ta về nói, bọn họ, tổ phụ phụ thân con có đồng ý không?" Tiền thị lại bắt đầu lo lắng chuyện này.
"Sẽ, bọn họ biết cách làm tốt nhất. Đừng lo lắng, trẻ con không hiểu chuyện này không tính là gì. Nếu chuyện này xảy ra mấy tháng trước, có lẽ khó nói, hiện giờ không sao cả."
"A? Vì sao ạ?" Tiền thị khó hiểu.
Vô Miên bật cười: "Mấy tháng trước, kinh thành e là đồn đại con sống không được bao lâu." Tiền thị năm trước mùa đông đến thăm nàng ánh mắt bi thương như vậy.
"Hiện giờ không giống." Hết bệnh rồi không tính, đối ngoại hẳn là cũng có lời Thái hậu hài lòng về nàng.
"Đừng nói bậy." Mắt Tiền thị lại đỏ hoe.
"Chuyện này, trước bảo tổ phụ và phụ thân đi một chuyến. Sau đó con sẽ thỉnh Tôn phu nhân vào cung gặp mặt, nói rõ ràng. Chờ mọi người xử lý xong, bảo ngũ đệ đến gặp con. Ngũ đệ là người thông minh, chuyện này, con đoán trước nó sẽ không không đồng ý."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play