“Đúng vậy, Chu Tài tử vẫn là Lệ Chiêu Nghi khi đó, Dung Tỷ tỷ với nàng ta đâu có thân thiết như vậy. Sao hôm nay lại bênh vực nàng ta đến thế?” Hân Sung Viện cười hỏi.
“Nói gì thế, chẳng qua là hỏi một câu, chuyện trong cung đâu phải vậy, có người đắc ý thì có người thất ý, Chu Tài tử trước đây hành sự kiêu ngạo, có ngày hôm nay cũng là đáng đời,” Dung Phi hừ nói.
“Người ta sợ nhất là sự so sánh, Chu Tài tử là hồ đồ, vậy Dung Phi tỷ tỷ thì sao?” Phó Chiêu Dung nhẹ nhàng hỏi.
“Ta? Ta đâu có kiêu ngạo ương ngạnh đắc tội với ai, ta cũng không có bản lĩnh như Chu Tài tử, có thể khiến bệ hạ thịnh sủng bao nhiêu năm,” Dung Phi hừ nói.
“Nếu không có bản sự đó, vậy sao tỷ tỷ hiện giờ chỗ nào cũng muốn xuất đầu vậy? Tỷ tỷ sớm đã ở địa vị cao, lại có công chúa, còn chưa đủ sao?” Theo Quý Phi làm gì chứ?
Dung Phi đương nhiên nghe hiểu, nàng cũng muốn không làm gì cả. Nhưng từ khi ở Đông Cung đã như vậy, thành thói quen rồi. Hiện giờ là nàng muốn không theo Quý Phi là có thể không theo sao? Nàng chẳng lẽ không có không cam lòng sao? Cùng là người, vì sao nàng lại chẳng vớt vát được gì? Bệ hạ không đến chỗ nàng, tương lai Nhị Công chúa lớn muốn thành thân thì nàng cũng không mưu cầu được gì sao? Nàng oán hận nghĩ, không phải ai cũng giống Phó Chiêu Dung, có thể nhẫn tâm không qua lại với Thái hậu, ngược lại quay đầu theo Hoàng hậu.
Đúng lúc này, Kim Ba bước vào: “Thỉnh nương nương an.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play