Ngự Hoa Viên, Phó Tiệp Dư đang quỳ ở đó.
“Tiệp dư, nếu không nô tỳ đi tìm Hoàng hậu nương nương đi. Này… Khi nào thì ngài mới có thể đứng dậy đây? Thái Hậu nương nương cũng vậy, sao lại có thể làm như vậy chứ?” Bạch Trà vừa gấp gáp vừa tức giận. Năm đó Đồ Mi đi rồi, nàng chính là người đứng đầu bên cạnh Tiệp dư.
Thực ra, nàng và Đồ Mi đều là người từ nhà theo tới. Đồ Mi hồ đồ, thế mà lại chỉ nghe lời Thái Hậu nương nương. Mấy năm trước Tiệp dư không để ý, cứ để mặc nàng ta. Sau này Đồ Mi bị đuổi đi, Bạch Trà liền trở thành đại a đầu bên cạnh Phó Tiệp Dư. Nàng ta vẫn rất trung thành.
“Không cần, chuyện này Hoàng hậu nương nương đã sớm biết rồi. Nàng không thể quản ngay bây giờ.” Phó Tiệp Dư cử động chân một chút: “Đừng lo lắng, quỳ không được bao lâu đâu.”
“Vâng, vậy ngài… Ai.” Bạch Trà thở dài.
“Than thở gì chứ, còn chưa quen sao?”
“Nô tỳ chỉ cảm thấy oan ức, thay ngài oan ức. Thái Hậu nương nương hồ đồ, ngài phải chịu khổ.” Tháng trước, người được phái đi hành cung xem Phó Mỹ nhân bị đập sưng cả trán. Tiệp dư khó khăn lắm mới tìm được cơ hội phái người đi xem, cũng không được một lời tử tế nào. Không có ai hiểu nỗi khổ của Tiệp dư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play