Vô Miên khẽ nhíu mày: “Đứa bé đó và đứa bé trong bụng thiếp lại sinh nở liền kề nhau, thật sự…”
“Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, nàng đã đồng ý thì cứ theo ý nàng.” Anh Quỳnh Lâu gõ vài cái lên mặt bàn: “Chỉ là một điều, Phó Tiệp Dư muốn nuôi đứa bé đó?”
“Chuyện này, thiếp cũng đã nghĩ rồi. Phó Tiệp Dư là người minh bạch, nàng ấy tuy xưa nay không thích nói nhiều, nhưng đầu óc rất rõ ràng. Đứa bé này chỉ có thể để nàng ấy nuôi, bằng không mẫu hậu sẽ không yên tâm.” Đặt vào tay phi tần khác, Thái Hậu chẳng phải sẽ trực tiếp đòi lại ư? Đứa bé này tốt nhất là được nuôi dưỡng bên cạnh Phó Tiệp Dư, Phó Tiệp Dư biết nên bảo vệ người trong nhà thế nào.
“Rốt cuộc là mẫu tộc của bệ hạ.” Vô Miên nói.
Anh Quỳnh Lâu nhíu mày nhưng cũng không nói thêm gì, vậy là đã đồng ý.
Đúng vậy, rốt cuộc là mẫu tộc của mình, nếu không phải thế…
Hắn hít sâu một hơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play