Vô Miên đứng dậy: “Đa tạ mẫu hậu.”
Lúc này nàng tuyệt đối không nói thêm một lời nào, nói lời dễ nghe thì quá giả, nào có ai không biết tức giận, lúc này nàng chính là cái người đang bị chọc tức mà có tính tình.
Nói lời khó nghe lại càng không thể, dù sao hai người đó có cãi vã thế nào thì cũng là mẹ ruột và con ruột, nàng không thể trước mặt nói một chữ không phải.
Hai người rời đi, trên đường cũng chẳng nói gì.
“Mệt rồi phải không?” Anh Quỳnh Lâu nhìn Vô Miên.
Vô Miên chỉ lắc đầu không mở miệng.
Anh Quỳnh Lâu thở dài: “Đi thôi, ta cùng nàng về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play