Nhưng là lúc này khuyên Phó mỹ nhân, lời này liền chỉ có thể nói như vậy. Chỉ mong nàng ta có thể nghe lời mình.
“Chính là năm đó tiên đế cũng yêu quý cô mẫu, chiếu cố Phó thị. Ta… ta không dám so với cô mẫu, nhưng ít nhất cũng không nên như hiện giờ. Mang thai mà Bệ hạ cũng không chịu đến, vậy sau này đứa bé sinh ra, có thể khác đi được không?” Phó mỹ nhân nói lời này, cũng coi như nói rõ ý mình.
“Vậy lại nên thế nào đây? Ít nhất thì ngươi cũng phải an tâm sinh hạ đứa bé này đã, ít nhất còn có ta.” Thái hậu nói.
“Nếu ta không sinh ra hoàng tử, sau này còn có cơ hội sinh nữa không?” Phó mỹ nhân ngẩng đầu, vành mắt đỏ hoe hỏi.
“Ai gia thế nào cũng sẽ nghĩ cách. Chỉ là ngươi phải nhớ kỹ, ân sủng là cầu không được.” Thái hậu thở dài.
“Trước kia Hoàng hậu cũng không được sủng. Nàng ấy lâu như vậy đều không được sủng… nhưng bỗng nhiên lại được sủng, ta cũng chỉ là muốn được gặp Bệ hạ nhiều hơn thôi.” Phó mỹ nhân nhìn Thái hậu, như đòi một lời bảo đảm.
Thái hậu có chút phiền: “Hoàng hậu được sủng ái, đều có bản lĩnh của nàng ấy. Nàng ấy là Hoàng hậu, mặc kệ thế nào, Hoàng đế đều phải đến xem nàng ấy. Ngươi nếu không thể an tâm sinh hạ đứa bé, sau này lấy gì mà so với người ta?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play