Trên đường trở về, Vô Miên ngồi trên bộ liễn cười lạnh một tiếng.
Phi Nhứ thấy vậy cũng không hỏi, giờ đang ở bên ngoài, trời tối đen, đừng để ai đó trốn đâu đó mà nghe được thì không hay.
Về đến Phượng Nghi Cung, Vô Miên đi rửa tay rồi buồn ngủ, lúc này thực sự đã không còn sớm nữa.
---
“Nô tỳ có cần sáng mai báo cho các nơi không cần đến không?”
“Không cần.” Vô Miên nằm xuống: “Cứ làm theo bình thường.”
“Vâng, vậy nương nương mau ngủ đi, không còn sớm nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT