Một ngày trước kỳ thi Hội, Lưu ma ma lo lắng đến đau bụng, đi ngoài cả đêm. Vì ở gần nhau, hai gian nhà này không giống như ở nhà, chỗ ở rộng rãi cách xa nhau, bên gian nhà phụ có động tĩnh gì, tiếng sột soạt cũng truyền đến gian nhà chính.
Thật ra cũng không phải chỉ vì Lưu ma ma, Sầm Việt đêm nay cũng không ngủ được, trong lòng cứ nghĩ ngợi lung tung, còn đùa rằng, y giống như phụ huynh có con tham gia kỳ thi đại học vậy, đêm không ngủ được, cứ lo lắng xem đã đặt báo thức chưa, mai dậy lúc mấy giờ, người đông thì phải đến sớm, sổ hộ tịch, thẻ dự thi phải mang theo vân vân.
Mặc dù những việc này đã dặn dò trước đó, nhưng đến lúc này vẫn cứ nghĩ mãi. Sầm Việt len lén nhìn Đại Bảo, âm thầm cười, trong lòng so sánh với Đại Bảo.
Lúc đầu gả cho Tề Thiếu Phi, y đã nói sẽ nuôi dạy Tề tam thiếu gia như con trai mình, giờ lại quay về cảm giác ban đầu ấy.
“Việt Việt, đệ không ngủ mà cười gì vậy?”
Trong bóng tối, từ phía bên kia giường truyền đến giọng nói khe khẽ.
Sầm Việt giật mình!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT