Giang Kiều hai ngày nay vì chuyện suất tranh cử, vốn cảm thấy phiền muộn, bây giờ người khiến cậu phiền muộn lại còn trêu chọc cậu trước buổi khảo hạch, túm chặt lấy lời yêu cầu bốc đồng lúc trước của cậu để nói đùa, thật sự quá mức ác độc.
"Không cần." Giang Kiều vẻ mặt lạnh lùng đẩy anh ra, xoay người định bỏ đi, mới đi được hai bước thì đã bị Lương Thừa An tóm cổ tay giữ lại.
"Trước khi phán tử hình cũng phải cho anh cơ hội để giải thích chứ." Lương Thừa An tóm lấy tay cậu không buông, "Anh thề, suất tranh cử của Hứa Thiên Ngữ không liên quan gì đến anh."
Giang Kiều mạnh mẽ quay đầu lại: "Làm sao anh biết?"
"Làm sao biết em tức giận vì chuyện gì à?" Lương Thừa An bất đắc dĩ nói, "Em đột nhiên phớt lờ anh, anh phải tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân chứ?"
Hai người nhìn nhau, Giang Kiều dời mắt đi, nói lời trái với lòng: “….. Tôi không tức giận.”
Thực ra là có tức giận, thậm chí còn cảm thấy hơi tủi thân. Nếu thực sự do Lương Thừa An giúp đỡ, cậu sẽ rất thất vọng, bởi vì đối phương là người đầu tiên mà cậu thử mở lòng tiếp nhận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play