Tiểu Cửu nhìn Nguyễn thị lau nước mắt liền thở dài cười nói: "Rốt cuộc khóc cái gì? Mẫu hậu lại không phải lần đầu tiên đi, cũng không phải không trở lại."
"Ai ngờ… Ai biết khi nào trở về, ta… ta… ta chính là luyến tiếc. Mẫu hậu luôn là…"
"Hảo hảo, ngươi là Hoàng hậu, khóc thành như vậy thích hợp sao?" Tiểu Cửu cạn lời lau nước mắt cho nàng: "Đi thôi, hồi cung."
Nguyễn thị gật gật đầu.
Bọn họ đều mặc đồ trắng ra ngoài, không tiện ở bên ngoài lâu.
Trong xe ngựa, Nguyễn thị lau nước mắt: "Có phải hay không khóc thực xấu?"
"Vậy ngươi nói đi?" Tiểu Cửu lắc đầu: "Ngươi hiện giờ cũng là mẹ của ba đứa con. Hơn nữa về mặt khác, ngươi đều là mẫu hậu của bao nhiêu đứa con. Sao cứ động một chút là khóc?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play