Hạ Cẩn Li bị véo sau lưng, không lâu sau liền ngủ thiếp đi, có thể thấy được là mệt mỏi rã rời.
Đến tận bữa tối, Vân Li mới đánh thức hắn.
Đêm xuống không nói chuyện, sáng sớm hôm sau thỉnh an ở Phượng Nghi Cung, mọi người không có chuyện gì lớn.
Thật ra Vân Li chủ động nói: “Hoàng hậu nương nương cùng cô nương Liêu gia kia thật là vừa gặp đã thân. Nghe nói cho cả một rương bảo bối, cũng không biết là cái gì. Thần thiếp đều thèm nhỏ dãi.”
Hoàng hậu bật cười: “Ngươi cái đồ tinh nghịch, ngươi còn thiếu thứ tốt sao? Bổn cung nơi này có, ngươi cái gì không có?”
“Hoàng hậu nương nương lời này khiến thần thiếp có tội quá, Hoàng hậu nương nương là Hoàng hậu nương nương, ngài có, thần thiếp sao có thể có? Cũng không nên có.” Vân Li cười lắc đầu: “Chỉ là nghĩ, chờ đến khi Cửu hoàng tử nhà ta đại hôn. Thế nào cũng phải muốn ngài đưa tốt hơn đâu.”
Hoàng hậu kêu lên một tiếng: “Cửu hoàng tử còn chưa đến lúc, trước đó còn có Lục hoàng tử và Thất hoàng tử nữa. Đều muốn như vậy, chút của cải này của bổn cung không đủ. Xem con keo kiệt nhà ngươi, có thể ban thưởng cái gì? Rương lớn như vậy, toàn là chút vải vóc thôi. Muội muội muốn, chi bằng lát nữa mở kho của ta chọn một ít? Cũng có chút không cần dùng đến. Bất quá không phải đồ tốt, cũng không thể cho ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT