Vân Li nghe tiếng đàn, khó được thả lỏng bản thân.
Gần đây trong đầu nhiều việc, nàng cũng rất mệt.
Chờ cuối cùng nghe đủ, cầm sư mới đứng dậy.
“Ngươi vất vả rồi. Có thưởng. Ngươi gảy cực hay, lần sau bổn cung sẽ lại triệu kiến ngươi.” Vân Li nói.
“Nô tỳ khấu tạ Hiền phi nương nương ban thưởng, bất quá tiếng đàn của nương nương còn hay hơn xa nô tỳ.” Cầm sư nói.
“Tiếng đàn của ta là mưu lợi nhiều hơn, về kỹ xảo, không bằng ngươi. Cần luyện tập mới là đàng hoàng, nhưng lòng ta nhiều tâm sự phức tạp, không thể lòng không vướng bận mà luyện đàn. Chung quy là làm bẩn tài nghệ này.” Vân Li cười nói.
“Nương nương thật khiêm tốn. Nô tỳ cảm thấy, đàn cũng không có gì là thanh cao, yêu nó, nó chính là tốt. Không yêu nó, gảy ra âm thanh hay đến mấy, cũng là tà âm. Gửi gắm tâm sự vào tiếng đàn cũng không phải không tốt.” Cầm sư nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT