Vân Li không nói gì, lắng nghe bà nói.
“Ai gia luôn nghĩ, giả như con là phi tần của tiên đế, ai gia năm đó chắc chắn không đấu lại con. Con còn trẻ mà đã lợi hại như vậy. Cũng hiếm có, con tuy lợi hại, lại không hại người.” Thái hậu nhìn nàng: “Tâm cơ của con, ai gia tự nhận không bằng.”
“Thái hậu nương nương đây là khen thần thiếp sao? Thần thiếp nghe, thực sự sợ hãi.” Vân Li khẽ cười.
“Đương nhiên là khen con. Nữ nhân hậu cung, đấu tới đấu đi, sống sót mới có thể sống tốt. Ai gia…” Bà thở dài cười nhạt: “Chung quy vẫn là số phận kém chút.”
Nếu bà có con trai ruột, hiện giờ ngày tháng cũng không đến nỗi như vậy.
“Kỳ thật Thái hậu nương nương hà tất phải nghĩ như vậy? Ngài cũng nói, nữ nhân hậu cung đấu tới đấu đi, sống sót mới sống tốt. Ngài thân cư địa vị cao, từ Hoàng hậu trở thành Thái hậu, nếu còn nói số phận mình kém chút, vậy thần thiếp năm đó vốn không muốn vào cung, mà không vào cung thì không có đường ra, vậy là thế nào?”
“Thần thiếp tuy không muốn vào, nhưng hôm nay đã vào được, cũng không muốn oán hận chuyện cũ nữa. Bệ hạ đối với ta rất tốt, ta cũng biết đủ. Đường hậu cung không dễ đi, nhưng ta cũng không sợ hãi. Càng không cần hối hận.” Vân Li nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play