Nửa giờ sau, sắc trời đã tối hẳn, nhưng vẫn không tìm thấy tàu du lịch. Tổ chương trình đã liên lạc với tổng bộ tổ chương trình , báo cáo tình hình. Tổng bộ tỏ vẻ sẽ lập tức cử người đến kiểm tra, nếu sau nửa giờ nữa họ vẫn không liên lạc được với tàu du lịch thì tổng bộ sẽ báo nguy.
Đương nhiên, tổ chương trình không hề muốn báo nguy, bởi vì một khi báo nguy thì sự việc sẽ trở nên nghiêm trọng.
Lâm Y nhìn vệt sáng cuối cùng trên chân trời, lát sau, cô ngồi thẳng dậy: “Hình như có người đang hát! Mọi người nghe thấy không?”
Louis gật đầu, thính lực của hắn nhạy bén hơn cô, chỉ là tiếng hát lúc ẩn lúc hiện.
Sebastian: “Ở phía đông.”
Sắc mặt Grace hơi biến đổi: “Tiếng hát truyền đến từ biển, chẳng lẽ là —”
Lâm Y hỏi: “Là gì?”
Louis nói: “Hải quái, chuyên dùng tiếng hát mê hoặc thuyền bè qua lại để vồ mồi.”
Lâm Y giật mình, Louis nói tiếp: “Đương nhiên, đó là chuyện thời viễn cổ. Đến bây giờ, việc nhìn thấy hải quái hay nghe thấy tiếng hát của hải quái trên biển đã trở thành một điều may mắn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play