Diêm Húc ở khu nhà ở Trường Quân đội Đệ Nhất có một căn nhà có sân trước và sân sau, diện tích không lớn, bề ngoài trông cũng bình thường, nhưng toàn bộ hệ thống thông minh và thiết bị ẩn giấu trong nhà đều thuộc hàng tối tân nhất thế giới hiện nay, hơn nữa hoa cỏ trong vườn được chăm sóc rất tốt, bốn mùa tươi tốt, đến mèo cũng thích.
Hệ thống nhận diện ở cửa xác nhận thân phận của viện trưởng Tiêu. Khi cửa tự động mở ra, viện trưởng Tiêu liền thấy một con mèo mướp tròn vo ngồi xổm giữa lối đi, nó tinh thần phấn chấn, vẻ mặt oai vệ nhìn chằm chằm ông.
“Béo Gia à.” Viện trưởng Tiêu ngồi xổm xuống, vuốt ve nó, “Nhóc tiểu Húc có nhà không?”
Béo Gia chỉ để viện trưởng Tiêu vuốt một cái, khi ông định vuốt lần thứ hai, nó liền tỏ vẻ ghét bỏ xoay người, nhảy lên bồn hoa bên cạnh tránh né.
Đối với Béo Gia, để ông vuốt một lần là ban ân, nếu ông dám vuốt lần thứ hai, đó là làm càn.
“Béo Gia, ăn cơm.” Lúc này trong nhà vọng ra tiếng của Diêm Húc, chỉ là không thấy người đâu, tai Béo Gia giật giật, lập tức chạy về phía nhà. Dáng người nó tròn vo, nhưng động tác lại vô cùng nhanh nhẹn, thoăn thoắt mấy cái đã khuất dạng giữa đám hoa cỏ um tùm.
Viện trưởng Tiêu vừa đứng lên, tiếng của Diêm Húc lại vang lên: “Ngài còn chưa ăn tối phải không, tôi hầm thịt trâu rừng.”
Viện trưởng Tiêu hiếm khi nở nụ cười: “Xem ra hôm nay có lộc ăn rồi.”
Chỉ đạo Diêm không chỉ tài năng trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật mũi nhọn, mà còn có thiên phú nấu nướng. Nếu không thì con mèo mướp nhỏ gầy trơ xương anh nhặt về năm đó đã chẳng biến thành bộ dạng phúc hậu như bây giờ. Hơn nữa, nó càng được nuôi dưỡng lại càng thể hiện ra một bộ dạng coi trời bằng vung, ngang ngửa với Lâm soái.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play