Chủ nhiệm Tiết hỏi han rất hòa nhã, trên mặt vẫn giữ nụ cười, nhưng Lam Nguyệt lại như thể vừa trải qua một cú sốc, rụt rè trốn sau lưng Lam Nhật, cúi gằm mặt nhìn mũi chân, toàn thân toát ra vẻ lo lắng và rụt rè.
Lam Nhật cũng cúi đầu, vẻ ngượng ngùng hiện rõ trên khuôn mặt thanh tú, nhưng so với Lam Nguyệt, cậu có vẻ vững vàng hơn: “Năng lực của chúng em còn chưa đủ để đảm nhận vị trí đại diện này, xin chủ nhiệm tìm học sinh có thành tích tốt hơn.”
Chủ nhiệm Tiết cười ha hả một cách sảng khoái: “Các em không cần lo lắng, cứ tin vào mắt nhìn của tôi là được. Nếu tôi đã chọn các em làm đại diện học sinh mới năm nay, tức là tôi tin tưởng các em có năng lực này.”
Lam Nhật ngẩn ra, cảm kích ngẩng đầu lên, chỉ là chần chừ một chút, cậu vẫn kiên trì nói: “Thưa chủ nhiệm, em và em gái không muốn… kéo điểm của Hệ Tổng Hợp xuống.”
Nghe thấy lý do này, chủ nhiệm Tiết chẳng hề bận tâm, thậm chí còn trực tiếp mở hồ sơ năm ngoái cho hai anh em xem: “Vậy thì các em càng không cần lo. Hệ Tổng Hợp chúng ta năm nào cũng đội sổ, đây, các em xem điểm năm ngoái này, với điểm số như thế này, các em không cần phải có áp lực tâm lý đâu.”
Lâm Y: “…”
Chủ nhiệm, ngài đúng là nghĩ thoáng thật.
Lam Nhật và Lam Nguyệt cũng hơi ngơ ngác trước phong cách của chủ nhiệm Tiết, hoàn toàn khác với những gì họ tưởng tượng trước đó. Vốn tưởng rằng từ chối vị trí đại diện là một việc rất đơn giản, nhưng giờ nhìn lại, họ cảm thấy như bị trói buộc một cách khó hiểu.
Trong lòng Lam Nhật chợt nảy ra một ý nghĩ có phần vớ vẩn: chẳng lẽ, vì các bạn học khác đều không muốn làm đại diện, nên cuối cùng vị trí này mới rơi vào đầu hai anh em họ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT