“Madam, hàng xóm họ bịa đặt lung tung như thế là phải chịu trách nhiệm đấy, tôi… tôi không chụp được gì cả.” Anh Triệu dứt lời, sau đó lại giải thích thêm bằng những lời thừa thãi: “Chắc chắn là do họ thấy tôi làm nghề nhiếp ảnh, nghĩ rằng ngày nào tôi cũng quay chụp các thứ nên mới đoán là tôi đã chụp được gì thôi. Họ hiểu lầm về ngành nghề của tôi rồi, tôi đâu phải những kẻ biến thái cuồng theo dõi hay thám tử gì đâu chứ…”
Hai hàng chân mày Gia Di nhíu chặt lại, không ngờ đối phương là một nhiếp ảnh gia!
Vậy thì mọi chuyện đã rõ ràng rồi, lúc trước khi cô xem đi xem lại những hình ảnh trong tiềm thức của mình thì cứ cảm thấy ánh sáng lóe lên đó không chỉ đơn giản là cửa kính bị phản quang thôi, lúc đó đang là ban đêm, mặt trăng cũng không hiện rõ lắm nên đáng lý ra cho dù có phản quang thì cũng không sáng đến vậy.
Quả nhiên!
Tuy là ánh sáng đó chỉ loé lên trong một khoảnh khắc nhất thời nhưng cũng may là đã để cô nhìn thấy!
Thái độ vừa đấm vừa xoa của Gia Di trở nên kiên định hơn, giọng nói cũng đanh lại:
“Anh Triệu, tôi hy vọng anh có thể giao hết toàn bộ số hình tối qua và những tấm hình có thể liên quan đến vụ án lần này mà anh đã chụp trước đó cho cảnh sát, nếu không thì tôi có thể kiện anh tội đồng loã và bao che tội phạm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT