Khương Hướng Bắc rất đau lòng cho mẹ cô, mẹ cô càng ngày càng tiều tụy, cả người đều gầy một vòng lớn, cả người buồn bực, tính tình cũng càng ngày càng dễ nóng giận, “Chuyện cũng đều qua lâu như vậy rồi, chúng ta dù sao cũng là người một nhà, mẹ tôi cũng biết sai rồi, bà sẽ sửa, cô liền giúp bà ấy một lần đi.”
Mọi người đều đưa ánh nhìn kỳ quái nhìn về phía Khương Hướng Bắc, đầu óc của nó không phải bị bệnh đi, biết rõ không có khả năng, hà tất nói ra.
Khương Tuyết Vi rốt cuộc cũng buông sách giáo khoa xuống, mặt mày nhiễm một tầng nhàn nhạt trào phúng, “Thành tích của cô rất kém cỏi đúng không.”
“Gì?”.
Khương Tuyết Vi nhàn nhạt trào phúng nói, “Tư duy logic rối tinh rối mù, được rồi, hôm nay tâm tình tôi không tồi, tôi sẽ giúp cô hiểu rõ chút, thứ nhất, chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ, trên mặt pháp luật mà nói, đã không phải là người một nhà nữa.”
“Thứ hai, lấy ơn báo oán, thì phải dùng cái gì để trả ơn? Giết người, lại đến cầu xin tha thứ, thật là buồn cười.”
Cô trước giờ vẫn vậy: ăn miếng trả miếng, nợ máu trả bằng máu.
Khương Hướng Bắc không cam lòng kêu lên, “Nhưng cô cũng không có chuyện gì mà, vẫn bình bình an an ngồi đây, nhưng mẹ tôi lại sắp chịu không nổi nữa, tôi lo lắng bà ấy sẽ bị bệnh.”
Khương Tuyết Vi vui vẻ, nói “Cô có từng nghe qua câu: Cô mất đi một chân, nhưng anh ta lại mất đi tình yêu chưa?” đây một câu hát trong một bài hát ở thời hiện đại của cô, câu này đặt vào hoàn cảnh này nói cho Khương Hướng Bắc nghe rất phù hợp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT