Xấu hổ, vẫn không biết xấu hổ như vậy.
Liêu Gia Thành chạy ra chào đón, “Đúng vậy, chị họ, mọi người đều đang khen chị có tiền đồ đó, mấy món này là đồ ăn mà mọi người mang đến cho chị ăn, để chúng tôi có thể dính được chút ánh sáng của chị.”
Trong lòng Khương Hướng Nam mừng thầm, càng thêm đắc ý, “Anh Lữ, anh thấy rồi đúng không? Em là người có tiền đồ nhất ở Phúc Minh Lộng, mọi người đều vô cùng thích em, em đâu có lừa anh.”
Tầm mắt Lữ Xuân Minh nhìn quét qua một vòng, cuối cùng dừng ở trên người Khương Tuyết Vi, Khương Tuyết Vi mặc quần áo rất đơn giản, áo trắng váy đỏ, không chút phấn son, sạch sẽ, da thịt như tuyết, làm người ta cảm thấy kinh diễm.
Mà lúc này, cô đang cúi đầu ăn kem, dáng vẻ lười biếng, càng thêm không giống người thường, tràn ngập sự thu hút ánh nhìn của người khác.
Hắn lại quay đầu nhìn Khương Hướng Nam tỉ mỉ trang điểm, thật sự kém xa, “Mối quan hệ của em với mọi người thật tốt, nằm ngoài dự kiến của anh đó.”
Khương Hướng Nam cười sáng lạn, “Sao có thể không tốt được chứ? Rõ ràng là từ nhỏ đến lớn em đều thực ưu tú, mọi thứ đều tốt hơn người khác, là tấm gương cho mấy đứa nhỏ ở đây, nếu không phải nhà nghèo, em chắc chắn là có thể thi đậu vào đại học tốt nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT