Xe vào tiểu khu, ngừng lại, một bàn tay vươn về phía cô, xoa bóp khuôn mặt cô, “Đang nghĩ gì đó? Em cũng muốn ăn Ciabanni? Anh mang em đi mua.”
Khương Tuyết Vi vừa nghe đến ăn, theo bản năng liền che bụng lại, “Đừng, em cũng ăn đến no căng rồi, em muốn đi dạo một chút ở trong tiểu khu để tiêu thực.”
Cô thật sự đã ăn rất nhiều, nhìn cái gì cũng muốn ăn một miếng.
Tay mới vừa chạm vào cửa xe, thân thể của cô liền lảo đảo ngã về phía sau, rơi vào một cái  ôm ấp quen thuộc, bên tai truyền đến lời nói ôn nhu, “Để anh ôm một cái trước đã.”
Nhớ cô, lúc anh nhắm mắt lại tất cả đều là bóng dáng cô, anh chưa bao giờ biết  mình sẽ nhớ nhung một người điên cuồng như vậy.
Chỉ có giờ khắc ôm cô này, tất cả những nhung nhớ như mới có nơi về.
Khương Tuyết Vi dịu ngoan nằm ở trong lòng ngực anh, an an tĩnh tĩnh, trong lòng lại có cảm giác bình thản an bình nói không nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play