Khi Như Hoa nghe thấy, ả ta lập tức ngừng khóc, bờ vai khẽ run rẩy. Giờ mới hiểu ra, nhưng đáng tiếc đã muộn rồi. Những lỗi lầm nên làm đã làm hết, nhưng nếu có thể quay lại thời gian, với tính cách của Như Hoa, ả ta vẫn sẽ chọn con đường này. 
Như Hoa bất chợt nhìn Lâm Vân Tịch, trên khuôn mặt hiện rõ vẻ cầu xin: “Điện hạ, Như Hoa biết sai rồi, có thể cho Như Hoa thêm một cơ hội nữa không? Sau này Như Hoa sẽ không bao giờ làm điều này nữa.” 
Lâm Vân Tịch nghe xong, cười lạnh. 
Nàng lạnh lùng và mỉa mai nói: “Như Hoa, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, lòng đố kỵ đã chiếm hết lý trí của ngươi, dù có cho ngươi thêm một cơ hội, ngươi vẫn sẽ làm lại lần nữa. Nói thêm nữa làm gì, Minh Nguyệt ta chưa từng tha thứ cho những kẻ phản bội mình.” 
Bị nhìn thấu suy nghĩ, khuôn mặt Như Hoa lập tức xám như tro tàn! 
Đôi mắt Lâm Vân Tịch lóe lên tia sáng lạnh lẽo, nàng lạnh nhạt nói: “Bản cung không muốn lãng phí thời gian với ngươi. Là ngươi tự kết liễu, hay để bản cung tự tay giết ngươi?”
Đã chọn phản bội, thì cũng nên chuẩn bị sẵn cho hậu quả của mình. Như Hoa nhìn Lâm Vân Tịch, ả ta đã từng bước vượt qua mọi chông gai, theo đuổi giấc mộng hoàng lương, nhưng cuối cùng, chẳng những uổng công, mà còn phải trả giá bằng cả mạng sống sao? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play