Trong lòng Hoắc Lâm đã xếp Lý Tiến Bảo vào loại “không thể lui tới” kia.
Nó là linh vật, ngày thường lấy thiền định làm chủ, có năng lực phán đoán trời sinh lợi hại hơn vài phần so với người khác.
Giống như đối với Tống Anh, mặc dù nó luôn mồm gọi nàng là đồ xấu xa, nhưng trên thực tế, chỉ có chính nó mới biết, trên người Tống Anh có một loại hương thơm rất dễ ngửi, hơn nữa, khí chất của Tống Anh cũng rất ôn hoà, có thể giúp cho nó cảm giác được an tâm, nếu không thì lúc trước nó sẽ không dứt khoát ở lại như vậy.
Lại nói đến những người khác của Tống gia, tuy khí chất quanh người có hơi hung dữ, nhưng đa số đều rất thân thiện thoải mái.
Nhưng tên Lý Tiến Bảo trước mặt này khiến cho nó cảm giác có hơi khó chịu.
Cho dù nó không đặc biệt dùng đạo hạnh của mình để nhìn công đức của người khác, nó cũng có thể cảm nhận được tính tình người này không tốt!
Tất nhiên, đạo hạnh của nó không sâu, thiên phú cũng là lúc linh lúc không linh.
“Lâm ca nhi, nương ngươi đối xử với ngươi như thế nào?” Lý Tiến Bảo lại hỏi.
Hoắc Lâm càng cảm thấy Lý Tiến Bảo kỳ quái: “Ngươi hỏi cái này làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đoạt nương với ta à? Vậy không được, dáng vẻ của ngươi quá xấu xí, không giống người một nhà với ta, nhận ngươi làm tằng tằng tằng tằng tằng… tằng tôn tử đã khiến ta rất tủi thân rồi, tuyệt đối không thể nhận ngươi làm đệ đệ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play