Hóng hớt vốn là bản tính con người, dân phù thủy cũng chẳng thoát khỏi quy luật sắt đá này. Casey nhanh chóng nhìn thấy mấy gương mặt quen thuộc là bạn học trong đám đông vây xem. Rõ ràng mấy người đó cũng biết Potter, mới đầu còn thấy ngạc nhiên nhưng sau đó chỉ còn lại những tiếng cười khúc khích.
Casey lịch sự từ chối mấy lời khuyên tốt bụng bảo cô báo cảnh sát, nói với giọng điệu đầy chân thành rằng bình thường anh trai đối xử với mình rất tốt, cô hy vọng có thể cho anh trai thêm một cơ hội nữa. Sau đó, dưới sự quan tâm của mọi người, cô cảm động đẩy xe hành lý đi. Đám đông dần tản ra, các bạn học cũng từ từ giải tán, thỉnh thoảng còn quay đầu lại cười với Potter và Casey.
Casey giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, hoàn toàn phớt lờ ánh mắt của Potter bên cạnh, thậm chí còn cảm thấy khá thoải mái nữa chứ. Cô đi theo dòng người về phía trước, đến trước sân ga 9¾ rồi xếp hàng chen chúc vào lối đi.
Casey nhắm mắt rồi lại mở mắt ra, đã qua được lối vào. Cô tùy tiện tìm một cánh cửa, dừng xe đẩy hành lý lại dưới cửa, chuẩn bị xách hành lý lên. Một bạn học vào trước cô nhiệt tình xách chiếc rương của cô lên: "Để tớ giúp cậu!"
Casey chỉ thấy người này quen quen nhưng không nhớ nổi tên. Thêm vào đó, lúc này mọi người đều chưa mặc đồng phục nên cô chỉ có thể đoán mò đây là một Gryffindor.
Người đó tay xách hai cái vali mà vẫn chạy nhanh như gió, Casey ở phía sau vừa chạy chậm vừa nói: "Nè, cứ để đại trong toa tàu nào đó cũng được, không cần vào sâu thế đâu!"
Cũng không biết là bạn học này thật sự không nghe rõ hay là giả vờ, cuối cùng vali của Casey cũng được đặt ở một toa nằm giữa đoàn tàu. Cậu bạn đó đặt vali vào rồi quay đầu lại nói với Casey: "Tớ ngồi ở toa đối diện."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT