Tối qua Lão Nhị và Lão Tam đã muốn tới thôn Trình gia đòi nợ rồi, sau khi cô không cho phép, tưởng đâu hai thằng nhóc đó chịu thôi, nào ngờ lại còn lén lút chạy qua.
Người trong thôn Trình gia toàn theo họ Trình, hơn ba thế hệ sống cùng một nhà sao có thể cho phép hai thằng nhóc họ Triệu qua đó giương oai. Trình Loan Loan và Triệu Đại Sơn chẳng kịp ăn cơm, buổi trưa mặt trời lên đỉnh phải chạy nhanh tới thôn Trình gia.
Trong trí nhớ của cố chủ, thôn Trình gia thật sự không xa. Thi thoảng cố chủ sẽ trở về nhà mẹ đẻ một chuyến, nhưng Trình Loan Loan lại cảm thấy xa ơi là xa. Hai đùi của cô sắp đi không nỗi nữa rồi, mà còn chưa nhìn thấy được một mảnh ngói của Trình gia. Người cổ đại sống khốn khổ quá, đi đâu cũng chỉ có thể trông cậy vào “xe căng hải". Trình Loan Loan đi bộ tới mức hoài nghi cuộc đời, chờ cô có tiền cô sẽ đi mua một chiếc xe ngựa ngay.
Nghĩ vậy, Trình Loan Loan không khỏi cười khổ. Lúc thì muốn mua chăn bông thật to, lúc thì muốn mua nồi, lúc thì muốn xây phòng ngủ, bây giờ lại còn muốn mua xe ngựa. Cô tưởng tượng tươi đẹp đấy, thế nhưng hiện thực cực kỳ tàn khốc…
Chẳng biết đã đi bao lâu, cuối cùng cũng nhìn thấy được một góc thôn làng. Thôn Trình gia đông dân cư hơn thôn Đại Hà nhiều, thoạt nhìn sung túc hơn chút, điểm giống nhau duy nhất là thôn này cũng đang bị hạn, ruộng đồng khô cằn.
Trình Loan Loan quen đường đi đến cửa nhà Trình gia. Còn chưa đến nơi cô đã nhìn thấy cảnh tượng khiến khoé mắt mình như muốn nứt ra. Triệu Nhị Cẩu và Triệu Tam Ngưu đang bị trói bằng dây thừng và cột vào cây hoè trong sân. Mặt trời chiếu thẳng xuống, không có nước uống, môi hai thằng bé đều khô nứt nẻ sắp đổ máu tới nơi, gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt như thể một giây tiếp theo bọn chúng sẽ ngất đi.
- Nhị Cẩu!
- Tam Ngưu!
Triệu Đại Sơn phẫn nộ lao tới.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT