Ngày hôm sau, khi không còn ở cữ nữa, Kỷ Bảo Cảnh liền vội vã trở về nương gia*. Có điều nàng ấy nhìn mọi người trong phòng một vòng, nhưng lại không nhìn thấy Kỷ Thanh Thần, cảm thấy hơi kì lạ nên nàng ấy liền hỏi: “Nguyên Nguyên đâu rồi?”
*Nương gia: nhà mẹ đẻ
Lão thái thái liếc mắt nhìn nàng ấy một cái, Kỷ Bảo Cảnh thì lại nhìn sang Tằng Dung. Trong lúc Tằng Dung đang không biết mở miệng như thế nào thì lão thái thái đã lên tiếng: “Con đừng nhìn thái thái của con nữa, con nên đi hỏi phụ thân của con đi.”
“Phụ thân con làm sao? Nguyên Nguyên và phụ thân giận nhau ạ?” Kỷ Bảo Cảnh nhoẻn miệng cười, sau khi sinh nàng ấy được chăm sóc rất tốt, tuy khuôn mặt còn hơi tròn trịa một chút, nhưng thân hình vẫn rất thon thả.
Ngay cả Kỷ Bảo Nhân cũng không nhịn được mà nhìn nàng ấy vài lần, trong lòng hơi thắc mắc, những người khác sinh hài tử xong, y phục lúc trước phải nới ra vài tấc mới có thể mặc vừa được, nhưng tại sao eo của đại tỷ tỷ vẫn thon gọn như ban đầu thế nhỉ. Bây giờ nàng ấy mặc một bộ y phục màu đỏ, tay áo cũng được tỉ mỉ thêu lên những bông hoa cẩm chướng đỏ thẫm, thắt lưng ôm gọn vòng eo thon gọn của nàng ấy, ngay cả khi ngồi xuống cũng trông cực kì mảnh mai.
Tằng Dung nở nụ cười: “Còn phải nói, lát nữa phải nhờ con đến khuyên nhủ Nguyên Nguyên rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT