"Anh lúc nào cũng bận rộn với công việc như vậy, em cũng không thể lúc nào cũng cứ chờ đợi anh. Dù sao thì, bây giờ có rất nhiều người ở đây, chúng ta có thể đến đó và cùng nhau trở về một cách vui vẻ. Anh đã trưởng thành rồi chẳng lẽ còn không thể tự mình chăm sóc bản thân mình, đúng không?" Vẻ mặt Chu Xảo lộ vẻ ghét bỏ.
“Ai... ai không thể tự chăm sóc bản thân? Đi thì đi đi và tốt nhất là ở lại đến Tết luôn cũng được. Anh mới không sợ. Anh sẽ tự lãnh lương thực cung ứng cho hai người mỗi tháng.”
Dương Đại Quân lớn tiếng nói.
Hai người vừa ăn vừa cãi nhau, bầu không khí vô cùng vui vẻ lắm.
Món sườn heo hầm tỏi, thịt kho tàu trên bàn là món ăn được mọi người yêu thích nhất. Giáo sư Ngô và Dương Đại Quân đã ăn ở căng tin hơn nửa năm và cuối cùng cũng có cơ hội được ăn những bữa ăn do nhà mình nấu. Không ai khách khí và họ ăn uống thỏa thích.
Lý Kim Phượng và Chu Xảo đã cùng nhau nấu ăn nên khi nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy vui vẻ.
Trong lúc nói chuyện, Dương Đại Quân bắt đầu hỏi thăm về con trai mình là Dương Nhị Mao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT