Nói cách khác, một kẻ lang thang thất nghiệp như Lý Kim Phượng sẽ không có cách nào để mua một chiếc radio mới. Nếu cô thực sự muốn thì cô phải tìm Lục Kiến Quốc và nhờ anh cung cấp giấy chứng nhận từ đơn vị công tác của mình ra.
Như vậy thì quá phiền phức nên Lý Kim Phượng định mua một chiếc radio cũ, có thể không cần giấy chứng nhận của đơn vị công tác hoặc phiếu công nghiệp.
Tuy rằng là đồ cũ nhưng ở thời đại này mua được cũng không phải chuyện dễ, cô nghĩ Hạ Tân sẽ không để ý.
Lý Kim Phượng dẫn Chu Xảo đi mấy vòng, đồ vật hai người mua được ngày một nhiều.
"Đủ rồi, bé Kim Phượng. Nếu em cứ tiếp tục mua nữa thì chúng ta chắc sẽ dọn sạch cái cung tiêu xã này luôn quá." Chu Xảo vô cùng đau lòng.
Lý Kim Phượng mua nhiều đồ như vậy nhưng đều là cho người khác lại không mua một món nào cho mình.
"Cô ơi, cô không hiểu đâu. Em đã ở đó bốn năm rồi. Nơi xa nhất em từng đến là huyện thành. Không có nơi nào để mua bất cứ thứ gì ở đó. Bây giờ thật vất vả mới có thể trở về và em nhất định phải mua thứ gì đó khiến em vừa lòng." Lý Kim Phượng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT