Một lúc sau, cậu quay lại che mũi và nói: “Cha hôi quá đi, con không cần cha nữa, con không cần cha nữa”.
Lục Kiến Quốc đang giặt đồ: “???”
Lý Kim Phượng: “Hahahaha.”
Lý Kim Phượng thích thú với cậu con trai ngốc nghếch của mình. Trước đây, cô bị Lục Kiến Quốc cười nhạo nhưng giờ đã đến lượt cô cười nhạo lại Lục Kiến Quốc.
Ông cụ Lục cũng ôm ngực, tựa hồ cũng không nhịn được cười.
Thím Nga bưng hai chén canh hải sản ra đặt lên bàn ăn, thấy Lý Kim Phượng nằm trên ghế sofa không có hình tượng cười lớn, tò mò hỏi: “Sao vậy, Đoàn Đoàn lại làm cái gì vậy?”
Lý Kim Phượng không muốn giải thích nên chỉ thẳng vào Đoàn Đoàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT