Đến bây giờ, Thiệu Hồng Mai chỉ cho rằng chính Lý Kim Phượng là người có nhiều đóng góp trong việc này nên được lãnh đạo nhà máy đề cử vào xưởng ủy.
“Ha ha, cô, chuyện này chúng em cũng không có biện pháp gì. Chỉ có em và Kim Phượng là không phải học trò của Mẫn Quang Vinh. Không giúp thì ai giúp!? Chỉ có chúng em đi thì mới có thể làm cho mọi người tâm phục khẩu phục, toàn bộ phòng máy chỉ có chúng em cùng ông ta là không có bất luận quan hệ lợi ích gì!"
Lý Xuân Dung vẫn như trước là một người không tim không phổi, nghĩ cái gì thì sẽ nói cái đó.
Thiệu Hồng Mai nhìn cô ấy, chỉ có một từ để miêu tả đó chính là bất lực.
Cũng may lần này không có chuyện gì xảy ra. Nếu không thì xem con bé có khóc chết hay không
"Lần sau xảy ra chuyện như thế này thì đừng vội tiến tới. Hai em đã ở trong nhà máy bao lâu chứ? Chân của các em còn chưa đứng vững. Lỡ có chuyện gì xảy ra thì ai sẽ lo cho các em? Sao không biết đợi cô về chứ!” Thiệu Hồng Mai nhìn Lý Kim Phượng và Lý Xuân Dung.
“Cô đã dạy chúng em như vậy thì từ nay về sau chúng em sẽ ghi nhớ!” Lý Kim Phượng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT