"Thầy" Vương Đại Trụ dùng tay chà xát trên người mình, bàn tay vừa bẩn vừa dính đầy dầu máy dính hết vào trong bộ quần áo lao động, trong lòng còn đang nghĩ muốn cầu sinh thêm Mẫn Quang Vinh.
"Đại Trụ à!" Mẫn Quang Vinh đứng lên, vỗ nhẹ bả vai Vương Đại Trụ, “Cậu là từ địa phương nhỏ đến nên phải biết vào được thành phố khó khăn biết bao nhiêu, đây cũng không phải là nơi nào khác, là Giang Bắc, là thủ đô đó! Cậu có biết có bao nhiêu người muốn vào xưởng chúng ta không? Đừng nói chỉ là làm học trò, vị trí này nếu ném ra ngoài không biết có bao nhiêu người muốn đấy! ”
Mẫn Quang Vinh đã nói đến như vậy rồi thì Vương Đại Trụ còn có cái gì để nói nữa.
Từ trong túi áo đem mười ba đồng rưỡi tiền lương ra.
Chuẩn bị giống như ngày thường, giữ lại cho mình một đồng rưỡi.
Nhưng còn chưa kịp thì Mẫn Quang Vinh vươn tay, đem tiền lấy đi hết, “Đại Trụ à, quên nói cùng với cậu, trong xưởng đã đưa ra quyết định, những linh kiện đã mất kia muốn người làm thầy như tôi phải chịu trách nhiệm. Cậu cũng biết thầy còn phải lo trên có già dưới có trẻ nên cũng không thể nào chịu nổi trách nhiệm đó, các người còn trẻ thì hãy phụ trách cho tốt đi. ”
Nhẹ nhàng nói một câu làm cho tốt thì một tháng tiền lương đã hoàn toàn không còn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT