"Còn không phải tất cả là do vợ của em trai chị! Em ấy cùng người ta đánh nhau, đem người ta đánh bị thương, người ta muốn báo án bắt em ấy đi ngồi tù, về sau vẫn là nhờ có đại đội trưởng ra mặt, đem chuyện này thương lượng sẽ bồi thường tiền.
Nhưng người ta muốn nhà chị bồi thường 300 đồng, cha mẹ chị đều là người thành thật, kiếm được công điểm đều đổi thành lương thực, làm gì có tiền?
Chị đem tiền của Trần Tương để lại cho chị cùng bọn nhỏ gửi toàn bộ về cho cha mẹ chị nhưng vẫn còn thiếu một chút đành phải đi tìm Miêu Hồng mượn hơn năm mươi mấy đồng! Hiện tại cuộc sống trôi qua khó khăn nên nghĩ muốn tìm công việc để có thêm thu nhập!" Phùng Đại Xuân nói.
Kỳ thật lúc trước khi Phùng Đại Xuân đem hộ khẩu cùng lương thực cung ứng chuyển tới Giang Bắc thì đã nghĩ đến việc đi tìm việc làm.
Nhưng mà đã tìm kiếm một hai năm rồi mà vẫn chưa tìm được việc gì.
Hoặc là chê cô ấy lớn tuổi, hoặc chính là chê cô ấy không học thức.
Cho dù là đi đến xưởng quốc doanh làm học trò cũng tìm không được biện pháp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT