Cái này gọi là thầy bại thì tớ cụp đuôi, đến lúc Hạ Miên quay về từ Lâu phủ đã thấy ngay trước của nhà họ Thẩm chen chúc vài chiếc xe ngựa, lão Đại lão Nhị cũng dọn đồ đạc ra khỏi phủ.
"Trước đây vì nể mặt lão Tam là gia chủ nên ta mới bóp mũi nhẫn nhịn cho qua, bây giờ nhà họ Thẩm đã thành cái dạng này rồi thì ta cũng chẳng còn muốn ở đây để chịu sự hèn nhát của hắn thêm nữa!"
Người được chi thứ nhắc đến, ắt hẳn ai cũng tự biết rõ. Đúng, là người mà lúc nãy không dám chấp nhận sự thật nên đã lăn ra ngất tại chỗ, Thẩm lão gia tử.
Chi thứ sai biểu hạ nhân thu dọn đồ đạc cẩn thận rồi bưng vào xe ngựa, thậm chí còn có tiểu thị chạy đến hỏi ông ta còn muốn dọn thứ gì đi nữa không.
Nghe thế thì chi thứ cũng đáp: "Dọn đi, dọn đi, dọn hết luôn đi. Trước lúc Hoàng Thượng niêm phong Thẩm phủ thì thứ gì có thể mang đi được cứ mang đi hết cho ta, không được để sót thứ gì."
Tuy nói rằng mọi người cùng ở trong Thẩm phủ không hề tách ra, nhưng điều này cũng không có nghĩa là lão Đại và lão Nhị không có nơi ở khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT