"Cái này mà cũng tính?" Hạ Miên quay đầu nhìn bọn họ, thấy ánh mắt của mọi người vẫn đang dán chặt trên người mình khiến sau lưng nàng như mọc thêm đuôi, không khỏi dựng thẳng lên trời vì không nhịn nổi thêm nữa: "Chẳng phải chỉ cần nhìn kỹ là biết viết như nào rồi đấy sao?"
Tuy cái này không đơn giản đến độ như một cộng một bằng hai, nhưng với Hạ Miên thì cũng chỉ tầm mười một cộng mười một mà thôi, căn bản không cần phải suy nghĩ, nhìn qua thôi cũng đã viết được đáp án rồi.
Mảnh giấy ghi đề bài vẫn đang được người khác cầm trên tay nên nàng chỉ dựa vào trí nhớ rồi trực tiếp nói cho Thẩm Linh biết nên làm như nào, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ, như thể chẳng có gì gọi là khó với nàng.
Thẩm Linh còn định bụng bảo Hạ Miên nên khiêm tốn một chút nhưng lại bị vị khách quý kia giơ tay chắn ngang: "Ta thử cho ngươi một đề bài khác, thế nào?"
Hạ Miên quay bút, đến lúc ngón áp út tựa vào cán bút thì nàng mới chợt nhận ra cây bút trên tay mình không phải bút bi mà cũng chẳng phải viết chì. Hạ Miên nói: "Thế nào cũng được, người cứ việc thử."
Đừng nói là mấy câu hỏi tầm trình độ cao trung này, giờ cho dù có đưa vào cho Hạ Miên mấy câu về vi phân với tích phân hay là toán xác suất, nếu nàng mà không làm được thì cứ trực tiếp lấy đầu chó của Thẩm Dung Sanh để đền mạng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT