Sau khi lão gia tử ném chung trà đi, Lai Thanh đi lên trấn an lão ta, nói: “Chủ tử đừng nóng giận, hại thân. Hơn nữa, tuy là Thẩm Ngọc thiếu gia không đến, nhưng không phải Hân Úc thiếu gia vẫn đến sao.”
Mấy năm nay, Tào Hân Úc sống ở Thẩm phủ, mỗi ngày đều đến thỉnh an lão ta, cho dù là ngày hè nóng bức hay ngày đông giá lạnh đều chưa từng thiếu một bữa.
Dẫu sao, nam tử tương lai sẽ xuất giá đến nhà của người khác, buổi sáng nên đi thỉnh an trưởng bối là chuyện cần thiết.
“Cái tên nông thôn không có quy củ như hắn sao có thể so được với Hân Úc.” Lão gia tử lạnh mặt nhìn hạ nhân dọn dẹp chung trà bể nát trên đất, mặt không có biểu cảm mà lần chuỗi Phật châu trong tay.
Tào Hân Úc ngồi ở một bên, nghe thấy vậy bèn mở miệng nói: “Ông ngoại, Thẩm Ngọc vừa mới trở về phủ, không hiểu quy củ cũng là chuyện thường thôi.”
“Không hiểu quy củ thì càng phải chăm chỉ học tập, miễn cho sau này ra ngoài gây rối khiến cho người ta chê cười, làm mất mặt Thẩm gia, đến lúc đó người khác sẽ nhìn chúng ta như thế nào?” Lão gia tử cau mày, khóe miệng trễ xuống, rõ ràng là dáng vẻ không được vui: “Hân Úc, ngươi thay ta đi Dũng Khê viện xem bây giờ hắn đang làm cái gì, có phải là chưa có thức hay không?”
Tào Hân Úc đứng dậy hành lễ, gật đầu hành lễ, nói: “Vâng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play