Đương nhiên Hạ Miên muốn đi cùng, Thẩm phủ với Lâm Nha mà nói là một hoàn cảnh hoàn toàn mới, nếu không có nàng, chỉ một mình hắn ở đấy nhất định sẽ rất cô đơn, không ai trò chuyện.
Lúc thê phu Thẩm gia rời đi mắt còn đỏ hoe, chỉ là lúc tới thì âu lo, lúc về vững chãi.
Sau khi về Thẩm phủ, Thẩm Linh dặn quản gia dọn dẹp Dũng Khê Viện, đợi sáng mai tiểu thiếu gia về sẽ dọn vào, nơi đây cũng gần chỗ của bà ấy.
Với lại viện này trước đây là nơi bà ấy ở, mấy năm nay vẫn luôn có người quét dọn.
Dũng Khê Viện đông ấm hạ mát, cảnh quan rất đẹp, trước đây a Huyền vẫn hay gợi ý rằng nên để Hân Úc vào ở, nhưng hai người đều từ chối.
Về phần Hạ Miên, Thẩm Linh hơi nhíu mày, vốn định để nàng ở tiểu viện cạnh chỗ mình cùng phu lang, nhưng Chu thị lại lắc đầu khuyên: "Ngọc nhi vừa về, lạ nơi lạ chỗ, chỉ quen mỗi vị đường tỷ kia, tạm thời đừng tách hai đứa nhỏ ra thì hơn."
Lần này sở dĩ con ông ấy có thể đến Kinh thành, hoàn toàn là nhờ vào Hạ Miên, là nàng dẫn Ngọc nhi về. Nếu nói đền ơn đáp nghĩa, thì Thẩm gia phải đền ơn nàng trước mới phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT