Trên đường đi kinh thành, Trần Vân Mạnh và vợ chồng Trần phu tử cùng đi một xe, nhớ tới chuyện chuyển hành lý, hắn ta không nhịn được oán giận với Trần phu lang: “Cha, cha không biết Hạ Miên đáng ghét thế nào đâu, đồ của con nhiều như thế mà nàng ta đi ngang qua cũng không thèm liếc mắt một cái, chỉ xách theo hai bao quần áo nhỏ của Lâm Nha, mỗi tay một bao rời đi.”
Bao quần áo của Lâm Nha so với hành lý của hắn ta giống như một cái bánh bao nhỏ so với một hòn đá lớn, vừa nhỏ vừa nhẹ, đừng nói Hạ Miên, ngay cả hắn ta cũng có thể xách một tay được, hắn ta không tin Lâm Nha không xách nổi.
Rõ ràng là hắn cố ý giả bộ yếu đuối ở trước mặt Hạ Miên, giả vờ giả vịt, nhưng hết lần này tới lần khác người phụ nữ như Hạ Miên lại mắc chiêu này!
Trần Vân Mạnh hoàn toàn không biết một tên đàn ông vừa bị gió thổi là có thể bay đi thì có gì tốt, trong lòng nhịn không được hờn dỗi.
"Nha nhi là em họ của Miên nhi, nàng đối xử tốt với hắn không phải là việc nên làm sao?" Trần phu lang mỉm cười, cụp mắt xuống nhìn đế giày của mình, ông ấy không cảm thấy cách làm của Hạ Miên có gì không ổn: “Bình thường Lăng nhi cũng thương con như vậy, không phải đều giống nhau à."
Không giống đâu.
Trần Vân Mạnh thầm nói mình coi Lý Lăng là tỷ tỷ, không hề có ý nghĩ gì khác, nhưng Lâm Nha thì không phải như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play