Ngày xưa, ở vùng nọ, nhân dân năm nào cũng mở hội cầu phúc, bọn chúa làng lợi dụng tập quán địa phương hô hào đóng góp nhiều để tổ chức ngày hội thật to, ăn uống thật linh đình. Hội kéo dài ba ngày liền, khách thập phương xa gần kéo về nô nức.
Một hôm, vào giữa những ngày cầu phúc, bỗng có một con bò vằn non, vai to bằng cái dậu, mông tròn như cái lồng bàn ở ngoài đồng chạy nhớn nhác lạc vào giữa đám hội. Thấy con bò lạc, chúa làng hò dân vây kín bắt đem làm thịt. Không ngờ đó là bò của vua Thủy Tề chạy lạc lên cõi trần. Mặt trời vừa gác núi, thịt bò đã làm xong, cỗ bàn bày la liệt, các hào trưởng bắt đầu ngồi vào ăn uống. Chợt có một bà già đầu bạc phơ tay chống gậy lập cập đi tới đám tiệc xin ăn. Bà lần lượt đi hết mâm này sang mâm khác, chẳng những không được một miếng gì mà bà già còn bị mọi người đuổi như đuổi hủi. Cuối cùng bà già rời đám hội, vào bản xin ăn và xin ngủ nhờ. Ở đây bà cụ cũng chẳng được ai tiếp,mãi khi đến cuối làng, bà già mới được một người đàn bà góa đón vào nhà.
Thấy một bà già rét run cầm cập, bà góa sai đứa con trai đốt lửa cho bà sưởi. Đến bữa hai mẹ con thổi cơm mời khách ăn. Bà già chẳng khách sáo gì, ăn luôn một lúc hết cả mấy phần cơm. Bà già hỏi:
- Người làng chơi hội đông vui, ăn uống linh đình ở ngoài kia, sao hai mẹ con bà không ra dự.
Bà góa buồn bã trả lời:
- Chúng tôi là mẹ góa con côi, ai mà tưởng đến. Nghe đâu lúc chiều họ bắt được một con bò lạc về làm thịt đánh chén với nhau ngoài ấy.
Bà già vốn là người Thủy phủ, chăn bò cho vua Thủy Tề. Vì sơ ý bà để một con bò chạy lạc lên trần, và bà đang tìm. Để cho rõ hơn bà già bèn xin ra ngoài một lúc. Ra khỏi nhà, bà biến thành một chàng trai sang trọng lân la đến dự hội. Chàng trai cũng ngồi vào một mâm như những người khách khác vừa ăn vừa nói chuyện. Những người xung quanh kể lại cho chàng nghe câu chuyện bắt được con bò lạc ra sao. Họ còn đưa chàng đi xem cái đầu bò chưa thịt vẫn để ở cuối bãi. Nhận ra ngay con bò mình hằng chăn dắt hàng ngày, không nghi ngờ gì nữa. Bà bèn bỏ đi. Đến chỗ vắng bà già biến trở lại nguyên hình rồi quay về nhà hai mẹ con bà góa, họ vẫn ngồi sưởi bên bếp lửa chờ bà. Thấy khách về họ nhường giường cho bà già ngủ, nhưng bà không ngủ giường, chỉ đòi một cái nong đặt dưới gầm giường và cũng không cần chăn đắp. Nửa đêm khi bà góa thức giấc, nghe tiếng bà khách ngáy to như sấm, ngó xuống gầm giường thấy sáng rực, thì ra một con giao long to bằng cột nhà nằm cuộn tròn ở trong cái nong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT