Ngày xưa, ở một làng nọ có một chàng mồ côi rất nghèo. Cha mẹ chết từ khi chàng còn là một đứa trẻ. Bà con làng xóm đã nuôi nấng đứa trẻ đó trở thành người. Nhà Mồ Côi nghèo lắm, trong nhà chỉ có mấy cái nồi méo, chum sứt, cái cuốc và con dao. Một con chó nhỏ bị ốm người ta đem vứt đi được Mồ Côi mang về nuôi và chăm sóc đã trở thành người bạn thân thiết của chàng. Ngày ngày, Mồ Côi cùng con chó nhỏ lên nương rẫy cỏ trồng ngô, khoai, sắn. Người làng đã giúp Mồ Côi phát được một đám nương rộng ở rìa làng. Sau khi phát xong, Mồ Côi đã đốt và dọn sạch rồi trỉa lúa và trồng thêm nhiều khoai sắn. Mỗi khi làm xong công việc của nhà mình, Mồ Côi lại đến làm giúp mọi người trong làng. Dù nhà rất nghèo nhưng đến mùa thu hoạch, hễ nhà nào ở trong làng bị đói là Mồ Côi lại đem đến cho họ một phần ngô lúa của nhà mình đã thu hoạch được. Vì thế, mọi người trong làng đều rất yêu quý chàng Mồ Côi.
Trên đường từ nhà lên đến đám nương của chàng Mồ Côi có một chỗ đất khá bằng phẳng, trên đó mọc rất nhiều cỏ gianh. Hôm nào lên nương khi đi qua chỗ đó con chó nhỏ cũng cất tiếng sủa váng lên. Nghe tiếng chó sủa, những lần đầu, Mồ Côi còn mắng:
- Có cái gì đâu mà mày cứ sủa vào đó?
Con chó không nghe lời Mồ Côi. Hôm nào đi qua chỗ đó cũng cất tiếng sủa. Một hôm, lúc đi làm nương về, chàng Mồ Côi bèn bảo với con chó rằng:
- Hôm nào mày cũng sủa vào chỗ này! Ta thử xem có cái gì nào?
Nói rồi liền đến chỗ có bụi gianh tìm thử. Chàng Mồ Côi vạch từng khóm cỏ gianh lên nhưng không tìm thấy gì cả. Chàng nói với con chó:
- Có thấy cái gì đâu mà hôm nào mày cũng sủa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play