Đam Bơ ra đời từ mùa rẫy năm trước, đến mùa rẫy năm sau thì cha mất. Mẹ thương Đam Bơ lắm. Mẹ không đi lấy chồng khác mà ở vậy nuôi con.
Một mùa rẫy, hai mùa rẫy trôi qua, đến mùa rẫy thứ bảy (1) thì Đam Bơ đã biết làm mọi việc lặt vặt trong nhà giúp mẹ.
---------
(1) Ý: Lớn bảy tuổi. Mỗi năm, đồng bào Ba-na dọn rẫy một lần.
Nhà mẹ con Đam Bơ nghèo lắm. Rẫy không có một mảnh, mẹ Đam Bơ phải đi làm công cho chủ làng để nuôi Đam Bơ. Đam Bơ càng lớn, càng ăn khỏe thì nhà lại càng nghèo. Mẹ chưa già nhưng làm lụng vất vả, lưng đã còng xuống, da mặt nhăn nheo như vỏ quả mướp khô, chân tay khẳng khiu gầy đét như que củi.
Đam Bơ thương mẹ lắm. Đam Bơ bảo mẹ đến xin với chủ làng cho Đam Bơ đi ở chăn trâu nuôi mẹ.
Nhà chủ làng giàu lắm. Ông ta là tù trưởng có thế lực nhất vùng. Nhà có đủ các loại chiêng, các loại ché. Trâu dưới sàn nhà đông hơn kiến, nhiều hơn mối. Rừng cây xanh như thế mà đàn trâu đi đến đâu, chỗ ấy cỏ không mọc lên được. Vì thế đàn trâu chủ làng nhiều thì nhiều thật, đông thì đông thật, nhưng gầy nhỏm gầy nhom. Con nào con nấy xương lòi ra ngoài da.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT