Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng, có hai anh em nhà kia phát nương, trồng được một ít lúa. Lúa mọc rất tốt và chín đều. Sắp sửa đến ngày gặt, hai anh em rất vui mừng. Nhưng tới một buổi sáng, khi ra thăm nương, thì hai anh em đã thấy lúa bị trâu rừng ăn và giẫm nát rất nhiều. Tức giận, hai anh em đêm ấy vác ná ra nấp cạnh nương lúa rình. Hai anh em không biết con trâu ăn lúa chính là trâu của bà tiên rừng thả ra. Thấy có hai người định bắn trâu, bà tiên rừng liền thổi một hơi thuốc mê, làm họ lăn ra ngủ mê mệt và thế là họ không bắn được trâu nữa. Hôm sau, tỉnh dậy thì nương lúa đã bị phá một khoảng nữa. Hai anh em tức lắm, quyết bàn lại cách giữ nương lúa cho kỳ được.
Lần này, họ nấp rất kỹ, bà tiên rừng không trông thấy họ. Khi trâu của bà vừa chạy ra thì người anh kéo ná bắn một phát. Con trâu lăn ra chết. Người anh bảo người em ở lại canh trâu, còn mình thì về gọi dân bản ra làm thịt. Người em nghe lời, ở lại canh con trâu đã chết.
Ngồi trong bụi rậm được một lúc thì người em thấy bà tiên rừng đi ra. Thấy trâu trúng tên chết, bà tiên lấy một ống thuốc, xoa thuốc vào vết thương. Con trâu cựa quậy rồi sống lại. Bà tiên rừng cưỡi ngay lên lưng trâu, rồi chạy vào rừng. Khi người em chạy ra đuổi thì chỉ còn thấy ống thuốc bị bỏ rơi nằm lăn lóc trên mặt đất.
Người anh và dân làng kéo đến nơi thì trâu không còn nữa. Họ giận lắm, một người trong số đó vì quá tức giận đã khiến cho người em bị thương, rồi họ kéo nhau bỏ đi. Người em ngã xuống, may thay vết thương lại đè trúng lên ống thuốc. Gặp thuốc, máu ngừng chảy, vết thương lành miệng, người em đứng dậy, người khỏe mạnh như thường. Thấy thuốc quý, người em bèn nhặt lấy ống thuốc, rồi bỏ nhà ra đi. Để khỏi bị rơi ống thuốc, anh đựng ống thuốc vào một cái túi và đeo lên cổ.
Đi mãi, đi mãi, đến một xóm kia, anh thấy một con chó đã bị ai hại chết. Thương hại nó, người em liền bôi thuốc làm cho nó sống lại. Chó vui mừng vẫy đuôi theo người. Đến một xóm khác, người em lại thấy một con chó vì cắn gà mà bị giết. Người em lại dùng thuốc chữa cho nó sống lại, chó vui mừng chạy theo anh. Từ đó, hai con chó quấn quýt không rời người em.
Một ngày kia, đang đi, người em bỗng nghe có tiếng khóc thảm thiết từ trong một ngôi nhà vọng tới. Hỏi ra mới biết đó là nhà Cơ - ran. Cơ - ran có cô con gái trẻ và đẹp mới mất. Người nhà đã liệm xác cô gái và sắp sửa đem chôn. Người em bèn xin phép Cơ - ran chữa cho cô gái đó. Cơ - ran chẳng mấy tin tưởng, nhưng vẫn để cho anh chữa. Người em bôi thuốc vào cô gái, chỉ một lát sau, cô gái đã sống lại như thường. Cơ - ran mừng rỡ vô cùng, định nhường tất cả gia tài cho anh, nhưng người em không nhận. Cơ - ran bèn giết nhiều trâu, bò, heo thật béo để ăn mừng, khi bà con tới đã đông đủ, người em nói rằng nhà ai có người chết muốn được sống lại thì anh sẽ giúp. Nghe thế, ai cũng muốn ông bà, bố mẹ mình sống lại. Anh bèn nhận lời giúp, dặn họ về nấu sẵn một nồi cháo nóng và một chậu nước để người chết tỉnh dậy thì có sẵn cháo ăn và nước nóng rửa mặt. Sau đó, chàng dùng lọ nước thần cứu sống rất nhiều người. Ai cũng vui mừng. Người ta thưởng công cho anh rất hậu. Cứ như thế, ngày này sang tháng khác, người em đến đâu là người chết dù đã đem đi chôn đều được cứu sống.
Lúc bấy giờ, Mơ - tao Mơ - tinh là thần coi âm phủ. Thấy người dưới âm phủ sống lại nhiều quá, hắn liền cho người lên hỏi trời. Mơ - tao Mơ - tinh dọa nạt, nạt nộ Trời rằng, nếu Trời không trả lại người cho hắn thì hắn sẽ giết chết trời. Trời sợ lắm, Trời tìm hỏi mãi mới biết nguyên do. Trời bèn sai cô công chúa út của mình xuống trần, tìm cách lấy lại ống thuốc thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play