Dòng chảy cuốn trôi thời gian, thay đổi tất cả mọi người Lần đầu rơi lệ trong đa sầu đa cảm ...
Trên con đường xa xôi giấc mộng ngày nào Tiếng cười lại lần nữa vang lên ngày gặp lại Chúng ta đã trải qua không biết bao lộ trình Tây Tử Trăn khẽ mỉm cười, cô vừa nghe một câu chuyện có hồi ức, có tình bạn, có tình yêu, có ghét bỏ và xem thường, có đau đớn và thương cảm.
Đó là sự ngập ngừng, muốn nói lại thôi trong thơ cổ, đó là nỗi buồn mang mác của mùa thu, đó là thời gian, thứ vô hình nhưng trầm lắng lại chính là lịch sử, cô đọng lại chính là cuộc đời, nó ở đó, giống linh hồn có tiếng nói.
Một khúc ca chưa từng nghe thấy bao giờ, khiến cô gái được hun đúc trong gia đình truyền thống âm nhạc như Tây Tử Trăn bị cảm nhiễm.
Bức ảnh đã úa vàng, bức thư nhuộm màu thời gian Và thiệp giáng sinh đã phai màu Có lẽ em đã quên ca khúc hồi trẻ anh viết tặng Ngón tay Dương Hạ siết lại, nắm thật chặt tới cả bàn tay trắng bệch.
Lời ca đó, chính là đứa con trai luôn theo bên cạnh cô, muốn nắm lấy tay cô, bức ảnh bọn họ từng chụp chung, lá thư cậu ấy viết, thiệp giáng sinh cậu ấy tặng, hẳn đều bị mình ném ở góc nào đó rồi ...
Bài hát này cô chưa từng nghe thấy, chẳng lẽ cậu ấy viết ...
Vậy thì những lời ca này là viết cho ai? Có lẽ em đã quên, quên mất rồi ..
Nếu có thể quay lại lần nữa, khi cậu ấy đàn cho mình nghe bài Hai con hổ, mình có cười vui vẻ tán thưởng không? Lời thề ngày xưa như tấm thẻ sặc sỡ trong cuốn sổ Bài thơ khắc họa bao điều mỹ lệ, cuối cùng cũng chỉ là mây khói Dòng chảy cuốn trôi thời gian, thay đổi tất cả mọi người Lần đầu rơi lệ trong đa sầu đa cảm ...

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play