Lâm Sở học Đh Bách khoa, chuyên ngành kiến trúc, đam mê âm nhạc thời cao trung phải gác lại, học tập bận rộn khiến hắn chỉ thi thoảng nhớ về mùa hè năm đó.
Năm đó hắn học năm thứ nhất cao trung, từng tổ chức một ban nhạc lên tên 57 độ, khi đó một đám học sinh mê âm nhạc được một cô giáo trẻ nhiệt huyết gom lại thành nhóm.
Bọn họ từng tham gia biểu diễn, tiết mục đơn giản, động cơ đơn thuần, không có cảnh tượng phấn chấn lòng người như trong phim âm nhạc Mỹ.
Bốn người bọn họ, ở trong lễ đường, phông sân khấu là vải nhung dán giấy màu, nhạc cụ không quá tiêu chuẩn, có buổi biểu diên đầu đợi vô cùng đáng nhớ.
Một hồi ức đẹp đủ theo người ta suốt cả đời.
Cô giáo trẻ ấy giờ là thiên hậu rồi.
Sau đó hắn, Phó Tiêu, Trương Kỳ từ sau khi Tần Tây Trăn và Trình Nhiên rời đi, bọn họ cũng thường tụ tập, dù mỗi người đã tới trường đại học ở thành phố khác nhau, mỗi năm kỳ nghỉ về Sơn Hải đều gặp mặt, dù ở tán gẫu trong quán hè đường, tới nhà ai đó nghe hát, cũng chẳng ôn lại chuyện đã qua, chỉ quan tâm cuộc sống hiện tại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT